Chia sẻ kiến thức

TÔI LÀ MỘT DOANH NHÂN BÁN KẸO LOLLIPOP

Một điều vô cùng đáng quý khi bạn hiểu rõ phong cách hành vi của mình và liên hệ nó với mạng lưới kinh doanh của bạn. Quan trọng nhất là, việc học cách xác định phong cách hành vi của người khác, và sau đó học cách điều chỉnh cách tiếp cận của bạn với những phong cách khác nhau đó, điều này có thể tạo sự khác biệt đáng kể cho khả năng trao referral của bạn.

Tôi đã viết về điều này trong cuốn sách của tôi, “Room Full of Referrals,” cùng với đồng tác giả là Tiến sĩ Tony Alessandra và Dawn Lyons. Mọi khách hàng và tất cả những người kết nối đều thích giao tiếp theo cách mà họ quen thuộc nhất. Khi bạn biết phong cách cá nhân của họ, bạn có thể thay đổi cách tiếp cận để bán hàng hay kết nối hiệu quả cho từng cá nhân riêng biệt.

Tiến sĩ Tony Alessandra gọi đây là Quy tắc Bạch Kim – đối xử với mọi người theo cách họ muốn được đối xử.

Bốn Phong cách hành vi phổ biến

  • Go-Getter (Người thực hiện): Nhanh chóng, định hướng nhiệm vụ và không muốn thích sai bất kỳ điều gì.
    Mang tính thúc đẩy, Táo bạo, Quyết đoán, Mong muốn lãnh đạo mạnh mẽ
  • Promoter (Người thúc đẩy): Nhanh chóng, định hướng con người, thích hòa nhập, thích được là tâm điểm.
    Năng động, Hướng ngoại, Thích sự vui vẻ, Tích cực, Thích trò chuyện
  • Nurturer (Người nuôi dưỡng): Tốc độ chậm hơn, định hướng con người, không thích sự đối đầu và hay giúp đỡ người khác
    Kiên nhẫn, Giúp đỡ, Thấu hiểu, Kín đáo
  • Examiner (Người kiểm tra): Tốc độ chậm hơn, định hướng nhiệm vụ, nghĩ về phương pháp, thích sự thật & không thích sự quá khích.
    Hiệu quả, Hiệu suất, Thông suốt, Định hướng nghiên cứu

Một điều quan trọng cần ghi nhớ là tất cả chúng ta đều có sự pha trộn của bốn phong cách với các mức độ khác nhau.

Phong cách của tôi

Thông thường, phong cách hành vi của bạn có thể được quan sát ở độ tuổi khá trẻ. Vào một ngày nọ khi tôi 11 tuổi, tôi bị lỡ chuyến xe buýt đến trường. Trường học cách khoảng hai dặm và tôi có nhiều thời gian nên tôi đã đi bộ.

Trên đường đi, tôi đi qua một trạm xăng dầu có một cửa hàng nhỏ trong đó. Ánh mắt của tôi chạm phải những cây kẹo lollipop trong rất tuyệt – to, màu đỏ mọng, và vị dâu. Chúng chỉ có giá một niken (5 xu) vì thế tôi đã mua bốn hoặc năm cái rồi tiếp tục đến trường. Khi tôi đến, một người bạn thấy tôi và hỏi tôi rằng cậu ấy có thể mua một cái không. Tôi nói chắc chắn là được – với giá là một dime (10 xu). Và cậu ấy đã mua ngay! Ngày hôm đó tôi đã bán hết những cây kẹo ngoại trừ cây mà tôi đã giữ lại cho mình… và tôi thấy được một cơ hội kinh doanh tuyệt vời.

Ngày hôm sau, tôi quyết định đi bộ đến trường một lần nữa, và tôi đã mua một tá kẹo ở cửa hàng. Tôi đã bán hết trước giờ tan học hôm đó. Và hôm sau nữa tôi cũng thế, và cứ tiếp tục… trong gần một tháng. Tôi rất hài lòng với số tiền bỏ ra và số tiền mà tôi thấy ngày càng tăng thêm từ việc bán kẹo lollipop.

Đây là kinh nghiệm bán hàng đầu tiên của tôi, và rõ ràng là từ khi còn nhỏ, tôi đã có phong cách hành vi “Go-Getter”.

Kết cục của câu chuyện là một bài học khác trong cửa hàng. Sau một tháng bán hàng tốt đẹp, Hiệu trưởng gọi tôi vào văn phòng và nói rằng tôi không thể bán kẹo cho học sinh trong khuôn viên trường. Tôi đã hỏi ông ấy là tại sao và ông ấy trả lời đó là chính sách của nhà trường. Sau đó tôi đã hỏi ông rằng tại sao việc bán kẹo để gây quỹ cho trường học thì được mà không thể bán kẹo vì lý do khác. Ông ấy chỉ nói đó là chính sách và tôi phải nghe theo nếu không tôi sẽ bị đình chỉ. Vì vậy, bài học cuối cùng tôi học được là về quy định của chính phủ. Việc kinh doanh kế tiếp của tôi sẽ KHÔNG được thực hiện trong khuôn viên trường.

Bạn có nhớ đến lần đầu kinh doanh của mình không? Phong cách hành vi của bạn đã giúp bạn hoặc gây ảnh hưởng đến việc kết nối và tiếp thị referral của bạn như thế nào? Tôi mong được lắng nghe câu chuyện của bạn.

(Nguồn: ivanmisner.com)

Newsletter

Đăng ký tham dự

Bạn muốn tham dự một buổi họp hàng tuần của chúng tôi chứ?